“Gửi Em, Người Bất Tử (Phần 3)” tiếp tục hành trình của một thực thể bất tử, không có cảm xúc hay danh tính, được gửi đến Trái Đất. Ban đầu, nó chỉ là một khối cầu tròn, sau đó nó bắt đầu mô phỏng hình dạng của đá, rồi những cây rêu trên đá.
Khi chứng kiến cái chết của một chú sói cô đơn trên tuyết, nó bắt đầu mô phỏng hình dạng của chú sói đó và cuối cùng có được nhận thức. Từ đó, nó đi lang thang qua ngôi làng Tsundra vắng vẻ cho tới khi gặp được một cậu bé đang sống một mình trong làng.
Cậu bé đang cố tìm kiếm thiên đường trong biển tuyết trắng xóa cùng người lớn, nhưng nỗ lực đã công cốc. Thực thể bất tử lấy hình dạng của cậu bé và bắt đầu một cuộc hành trình không hồi kết, khám phá những nơi mới, gặp gỡ những người mới và tích lũy kinh nghiệm.
Trên hành trình của mình, thực thể bất tử trải qua nhiều cung bậc cảm xúc, từ niềm vui đến nỗi buồn, và dần dần hiểu về cuộc sống và con người.